Thứ Năm, 3 tháng 11, 2011

Truyện cười (1)

Thiên đường
Hai ông chồng ngồi kể khổ với nhau về chuyện vợ con.
Một ông rầu rĩ nói:
- Nhiều lúc tôi muốn chết quách cho rồi. Không biết trên thiên đường có đàn bà không nhỉ?
Ông kia trợn mắt:
- Vớ vẩn! Có đàn bà sao còn gọi là thiên đường được!

Nuôi Chồng
Nhà sắp có khách, bà vợ tay chống nạnh hất hàm hỏi ông chồng:
- Bộ ông định mặc quần đùi để tiếp khách hay sao vậy ?
Ông chồng hậm hực trả lời:
- Phải, tôi muốn mọi người đều biết bà đã nuôi tôi như thế nào!
Bà vợ không phải tay vừa đáp ngay:
- Được, nếu vậy ông hãy cởi luôn cái quần đùi ra đi, để cho họ thấy ông có đáng để nuôi không! Ông chồng: !!!!!!

Người Vợ Tuyệt Vời
Hai người bạn nói chuyện với nhau:
- Có lẽ mình phải xin ly dị.
- Sao vậy?
- Vợ mình nửa năm nay không thèm nói với mình một câu nào.
- Cậu điên à! Biết tìm đâu ra một người vợ tuyệt vời như thế.

Bệnh tình
Chăm sóc chồng ốm nặng, cô vợ sụt sùi hỏi:
- Anh thấy trong người thế nào?
Chồng:
- Mấy hôm nay em bớt nói, thần kinh anh đã ổn định dần, đỡ co giật.

Bia Ôm
Hai vợ chồng già ngồi nói chuyện:
- Lúc ngồi xe ôm, bà ôm cái thằng lái xe, bà có thấy thích không?
- Thích thú cái gì, chẳng qua để an toàn thì phải ôm vậy thôi!
- Đó bà thấy chưa? Bà cứ nói bia ôm này nọ, nhưng nó cũng như xe ôm thôi. Vào quán uống bia nhiều phải say, say thì phải ôm một cái gì đó cho khỏi ngã! Hoàn cảnh nó buộc phải vậy chứ thích thú cái gì!

Mua giầy hay mua nón
Cụ ông tuổi cuối thu (trên dưới 60) mới sắm đuợc 1 đôi giày hiệu rất ăn ý để ăn Tết. Vừa buớc vô nhà, cụ ông khoe với cụ bà:
- "Này bà, có thấy gì khác lạ trên người tôi không? "
- "Tôi chẳng thấy gì khác cả...", cụ bà đáp.
Bực mình, cụ ông cởi hết quần áo ra, chừa lại đôi giày và hỏi thêm lần nữa.
Cụ bà đáp:
- "Tôi thấy cái "kim đồng hồ" lúc nào cũng chỉ 6:30."
Cụ ông gắt:
- "Phải rồi, nó chỉ 6:30 vì nó đang nhìn xuống đôi giày mới của tôi đây!"
Cụ bà nghe thế bèn nói:
- "Vậy ngày mai ông làm ơn mua giùm cái nón thì hay hơn !!! "

Xin về hưu
Cuối cùng thì sau 70 năm hoạt động các bộ phận của cơ thể cũng tề tựu về dự cuộc họp tổng kết. Các bộ phận lần lượt phát biểu:

Ðầu tiên là Não: "Tôi được sinh ra cùng lúc với con người và đóng một vai trò quan trò quan trọng. Tôi là cơ quan điều hành mọi hoạt động ủa con người và cho đến bây giờ tôi vẫn hoạt động tốt. Tôi xin được tiếp tục phục vụ".

Kế đến là Tim: "Tôi cũng được sinh ra cùng lúc với con người, tôi giữ một nhiệm vụ cũng không kém phần quan trọng. Tôi giúp việc tuần hoàn máu để nuôi sống cơ thể và các bộ phận khác. Ðến nay, tôi vẫn hoạt động tốt, tôi xin tiếp tục cống hiến".

Sau đó lần lượt các bộ phận khác cũng phát biểu. Trong lúc im lặng bỗng có một giọng nói yếu ớt phát ra từ phía bên dưới: "Xin thưa các anh, tôi cũng được sinh ra cùng với con người nhưng tới năm 20 tuổi tôi mới được làm việc. Nhưng công việc của tôi rất là vất vả và nặng nhọc, phải làm việc trong đường hầm tăm tối, ẩm ướt và trơn trợt. Cho nên, bây giờ tôi không còn khả năng để phục vụ nữa, tôi xin được về hưu".

Các bộ phận khác nghe thế rất tức giận liền đập bàn nói: "Ai! Ai! Có ngon thì ngóc đầu đứng dậy nói lớn xem nào? Làm việc sau 20 năm mà bây giờ đòi về hưu? Thế nà thế lào ???" Giọng nói yếu ớt ấy lại vang lên: "Xin lỗi các anh, nếu em có thể ngóc lên được thì em xin về hưu để làm gì!"

Trang chủ > Thư giãn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét